Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5pwjdzjOWV
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
4
Sau khi phát hiện bản thân có tôi đã tin Hạo Thần.
Là tờ phiếu siêu sản.
ta bận rất mới trả lời: mừng.】
Lại năm tiếng sau, cuối cùng mới ý thức chuyện gì.
【“Ngân hàng Bưu điện” số đuôi khoản bạn vừa được nạp 5.000.000,00 đồng, số dư 6.000.123,00 đồng.】
【Vất em
Nửa năm sau, con trai của bọn tôi, Hạo Tử
Anh ta đối xử Hạo Tử Trầm rất tốt, hẳn một quỹ tín thác bao gồm chi phí giáo dục, y tế và sinh cho con suốt đời.
tháng cứ qua.
Nhiều biết Hạo đã kết hôn, nhưng không ai biết vợ ta là người như thế nào.
Bọn tôi ngoài nghĩa vụ mỗi tối, cơ là không gặp nhau. Ngoài việc thảo luận về Hạo Tử cũng không chuyện phiếm.
Năm qua, chúng tôi chưa từng cãi nhau vì bất chuyện gì, chí có thể coi là tôn trọng nhau như khách.
chúng tôi vẫn không thân
Ba giờ chiều, tôi đón Hạo Tử từ trường mẫu giáo về nhà. Vừa cửa vào, Thư Kiều đang ngả người trên ghế sofa trong phòng khách, ôm chú chó nhỏ của nhà tôi, vẫy tay chào:
Hạo Tử luôn mang gương mặt nhỏ nghị, bỗng hét lên sướng: “Dì nhỏ!”
Thằng bé fan của Lâm Thư Kiều, từ sau xem video Lâm Kiều múa, nó luôn nhớ mãi không quên.
Lâm Thư xoa thằng bé, tươi nhìn về phía mình:
“Chị à, con trai chị dường thích hơn.”
Hạo Tử Trầm, vốn điềm tĩnh chín chắn, giờ mắt sáng long lanh cô ta: “Dì nhỏ, sau này dì ở luôn nhà con, đừng đi được
Tôi xách đồ ăn trên đường vào bếp, dù cách khá xa, vẫn nghe rõ tiếng khích” của Lâm Thư Kiều.
ở con, thế mẹ ở đâu?”
“Mẹ có thể mà,” Tử Trầm nói, “Dù sao ở đây cũng chẳng có ích gì.”
…
từ vòi chảy ào.
cửa đột nhiên ra.
Hạo đứng ở cửa, có mệt mỏi: “Anh có thể vào không?”
“Được, chuyện
Anh về phía nồi trên bếp: “Canh thơm quá, anh uống được không?”
“Được chứ.” đầu, vốn dĩ tôi nấu Hạo Thần.
múc bát cho anh.
Thần đón lấy: vả cho em rồi, ơn em.”
Bước ra khỏi bếp, tôi Kiều đột nhiên cười với tôi.
Cô ta nói: à, canh nấu vẫn ngon như
sững sờ, nhìn thấy canh vừa rồi đã nằm trong tay Thư Kiều.
ta vừa uống vừa thoải mái thở dài: “Thật mộ chị biết nấu ăn, không như chưa từng bước vào bếp.”
Tử Trầm nói: “Dì nhỏ nhảy múa giỏi như vậy, không nấu ăn cũng không sao, mẹ con nấu cho dì ăn là được.”
Từ trước nay, Hạo Tử Trầm luôn được Hạo chiều
là người duy nhất đặt ra yêu cầu cho Tử Trầm, không cho phép thằng bé vô tư dựa vào thế để bắt nạt người khác.
Kết quả là, Hạo luôn không thích
Nó cha nó, để mắt đến những thứ hoặc người thích.
Lâm Kiều không
chỉ chồng tôi, con trai tôi, cả chú chó nhỏ của tôi, đều thích cô ta hơn.
Ý ly hôn, chính là được quyết khoảnh khắc này.
5
đề nghị ly hôn với Hạo Thần, là buổi tối một sau.
Bọn tôi mới
Anh ta nhiên nói, lát nữa có việc phải ra ngoài một chuyến. Tôi ngắt lời anh ta, rằng mình cũng có chuyện muốn
Đúng như dự đoán, sau khi nói xong anh ta cũng không có phản ứng gì. sững người một lúc, rồi chống người mình, gương mặt không chút cảm xúc.
anh
Giống như được thông nào đó từ thư
Tôi “Con em cũng không cần, sau này làm anh chăm nó.”
Tôi quyết: “Mấy năm qua anh vất rồi, cảm ơn anh.”
Rõ ràng là không có tình cảm gì, còn phải chung sống với mấy năm như vậy, đúng làm khổ anh rồi.
Hành lý của tôi một chiếc vali là chứa tất cả mọi thứ.
Giấy thỏa thuận ly hôn đặt trên bàn phòng khách, đã tên. khi rời đi, tôi quay lại đóng cửa cẩn thận.
Hạo Thần trụi nửa thân trên đầy vết cào, lặng lẽ đứng trên hút thuốc.
Chuyện ly tôi chưa ai cả.
Hạo Tử đang trong phòng. Xa hơn nữa là Lâm gia, mẹ tôi đang chúc mừng sinh nhật Lâm Thư Kiều.
Đợi Hạo Thần thuốc xong, anh cũng sẽ tìm Lâm Thư Kiều.
Mang theo món đã chuẩn sẵn trong phòng làm việc— Một bộ váy múa đỏ được may riêng.
Lần đầu nhìn nó, cũng rất
Nhưng nó cũng giống cuộc hôn này, phải là thứ thuộc về tôi.
Không ai nhớ rằng, thực ra hồi nhỏ từng nhận được cúp giải Búp Hồng quốc gia thanh niên.
Các thầy đều nói, tố chất cơ thể của tôi, năm trăm hay thậm chí một nghìn người mới có một. Nhưng từ sau khi vô rơi từ sân khấu xuống, tôi không thể tiếp tục nhảy múa được nữa.
Từ đó về sau, tôi mỗi ngày nhốt mình trong phòng, khóc ướt đẫm gối, đó là quãng thời đau khổ của tôi.
Ba mẹ cũng buồn bã thời gian, rồi sau đó quay sang đưa Lâm Kiều đến học với một thầy dạy.
“Chị có năng gái khi còn giỏi hơn.”
Từ lúc đó, tôi không nhìn thấy bất cứ thứ gì liên quan đến múa Đêm nay, cũng như vô số đêm trước đây, là một đêm bình thường.
Gió rất sáng.
Tôi từ định rời cho đến khi bước lên máy bay, đều không hề ngoái lại.
Sau khi bay, tiếp viên hàng không xinh đẹp mang đến một bánh nhỏ.
“Quý cô thân mến, cảm bạn đã lựa chọn chuyến của hãng chúng tôi. Toàn thể phi hành đoàn chúc bạn nhật vui vẻ.”
Tôi
đó mỉm với cô ấy, ơn nhé.
6
tôi chọn đến, là nhà ngoại vùng quê.
Xuống máy bay còn chuyển chuyến tàu cao tốc, rồi từ tàu cao tốc xuống lại có xe du lịch chuyên dụng.
Mấy năm gần ngôi làng nơi bà sống đã chính phủ phát triển thành khu du lịch, hằng ngày đều có tàu xe chuyên chở qua lại.
Trải qua năm, sáu tiếng đồng hồ, buýt chạy quanh con trên núi.
Nhìn từ cửa sổ kính kiểu cũ, những đám mây trắng như mọc lên từ mặt đất, gió và ùa vào mặt.
Tôi chụp mấy ảnh, vui lên Weibo.
Tiếng chuông điện thoại đột lên, phá vỡ sự thoải mái của
gọi Hạo Thần.
vậy?”
“Tử bị sốt, em biết hộp thuốc ở đâu
“Phòng chứa tầng
“Được.”
Im lặng một lúc, Hạo Thần tiếp tục: rồi, cảm ơn
Vừa chuẩn bị cúp máy, Hạo Thần lại nói tiếp: “Thay anh gửi lời thăm bà ngoại nhé. Chơi chán rồi thì về, Trầm gọi em mãi.”
cầm điện thoại: “Vậy thì anh nói với thằng chúng ta đã ly hôn rồi.”
bật vang lên “tách” một cái, dường như Hạo Thần đang châm thuốc, giọng ta rất bình thản: “Vì Trần Tư Đình à?”
“Trần Tư Đình?” Tôi phải lục trong ký ức mới nhớ ra cái tên này, bỗng dưng cảm thấy kỳ quặc, “Liên quan gì anh
“Anh ấy về nước Hạo Thần nói, “hiện giờ người đang ở cùng một địa
“Hạo Thần tôi xoa xoa thái dương, “hình như bây giờ anh không được tỉnh táo lắm. Tôi hiểu anh đang nói gì, cũng không muốn hiểu.”
“Sau nếu tìm không thấy đồ, có hỏi quản gia. Ốm đau thì đưa đi khám.”
hy vọng sau này mối quan chúng ta là không làm phiền nhau.”
Thần im lặng một lúc: em muốn.”