VĂN ÁN
Sau khi điểm thi đại học của tôi và em gái song sinh bị ẩn đi,nó liền lớn tiếng rêu rao rằng mình là thủ khoa toàn tỉnh, mỉa mai tôi bị điểm 0 nên mới bị che giấu.
Bố mẹ giáo sư vui mừng khôn xiết, mở tiệc linh đình suốt ba ngày ba đêm để ăn mừng cho nó, còn đối với tôi thì cho rằng tôi làm họ mất mặt, ngay trong bữa tiệc đã cắt đứt quan hệ cha con.
Tôi chẳng buồn bận tâm.
Chỉ bởi kiếp trước, em gái tôi có được một hệ thống tráo điểm, lặng lẽ tráo đổi điểm thi của tôi và nó.
Lẽ ra tôi phải đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại, cuối cùng lại không đủ điểm vào cả cao đẳng.
Đọc full tại page góc nhỏ của tuệ lâm để ủng hộ nhà dịch chính chủ của truyện này.
Bố mẹ ngày càng ghét bỏ, coi tôi là nỗi ô nh ,ục của gia đình, đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi sống một đời bị người kh ,inh ,rẻ, phải đi nhặt rác kiếm sống.
Đến khi sắp ch ,et, em gái mới thản nhiên nói ra sự thật.
Sống lại một lần nữa, chỉ còn một tháng là đến kỳ thi đại học, tôi dứt khoát nhận lời tuyển thẳng, không thèm đi thi nữa.